Archive for the ‘Truyện cười’ Category

Để lại chỗ cũ..

土曜日, 12月 9th, 2017

Lại nói về Trương Liêu… Hứa Chử đang đi tuần thì gặp Trương Liêu cũng đang đi tuần với 2 con mắt tím bầm… HChử : hô hô,Lại bị vợ tẩn roài…mày lây bệnh sợ vợ của thằng QuanZu hả ku??? TLiêu : hừ, tao sợ vợ tao chứ tao có sợ vợ mày đếch đâu mà mày cười…tất cả chỉ tại con điên Điêu Thuyền…chắc tao phải mang muối i ốt đến khu nhà nó bán quá… HChử : ặc thế là sao hả ku ??? TLiêu : Tao đang đi tuần thì gặp con ĐThuyền đang đứng ngắm cảnh…đúng lúc đó có cục phân chim rơi xuống đầu nó mà nó không biêt…tao ga lăng nên đến vuốt đầu nó lấy cục phân chim xuống…Nó trả ơn = cách cho 1 mắt tao đổi màu vì tội sàm sỡ… HChử : Đúng là cái đồ ăn bát đá cháo (???) thế còn mắt bên kia??? TLiêu : Mẹ kiếp…sau khi 1 mắt đổi màu, tao tưởng nó không thích giúp nên để cục phân chim lại chỗ cũ……

(23)

Tự trọng..

月曜日, 11月 20th, 2017

 

Trong dịp nghỉ hè, nhà văn Victor Hugo đến một ngôi làng xinh đẹp. Cuộc sống ở đây thật thanh bình, ngày nào ông cũng thả ngựa gặm cỏ trên cánh đồng, còn mình thì lim dim tựa gốc cây tìm ý tưởng… Một hôm, choàng dậy thì ông đã thấy con ngựa biến mất. Tức điên lên, nhà văn bổ đi tìm nhưng vô ích. Thất thểu về nhà, gặp một ông cụ nông dân đi dạo trên đường, nhà văn than phiền về con ngựa. Ông cụ nhìn Hugo như một “quái vật” rồi khẽ đáp: – Làng này toàn người tự trọng cả, không ai làm chuyện ấy đâu. – Chợt cụ sực nhớ ra: À, mà này, cách đây mấy hôm, nghe nói có cái ông nhà văn gì đấy từ Paris đến. Hay là…

(17)

Để dễ đuổi khỏi nhà..

土曜日, 10月 7th, 2017

Cô gái bảo với vị hôn thê:

– Em đã nói với bố em rằng anh là nhà thơ đấy nhé!

– Sao vậy? Chẳng lẽ ông già lại yêu thơ ca đến thế?

– Là thế này, anh người yêu trước của em là dân đấm bốc. Lúc bố em muốn tống cổ anh ta ra khỏi cửa thì có đôi chút khó khăn…

(22)